Những bài thơ 2017 này sẽ hơi tiêu cực và buồn, độc giả cân nhắc trước khi xem
Hành Quan Chiếu
Ta đi lang bạc, giữa dòng đời.
Ta thấy trời mây, người đó đây.
Tưởng trừng đã quên, đã đổi thay.
Hồi hương lại thấy người đẹp say.
Đứng nhìn trời đất, mạnh mẽ hẹn.
Ta chiếm lấy ngươi trong tay mình.
Dừng lại ngắm thấy bóng hồng xinh!
Ta mơ duyên mình, trông mong đợi.
Ấy thế là thua chính mình.
Thất hẹn với trời đất, vì chữ tình.
Vung tay túm lấy chiếc lá bay!
Chốn này hạnh phúc, có mấy đời ta?
Ta phải hành trình cho đến đích.
Hẹn này trời đất, quên sao được.
Ta sẽ cai trị mày, cứ chờ ta.
Có nàng, để xa hơn nhà ngươi tưởng
Có đi có dừng mới là hay!
10/12/2017
Dạ tử làm vi vị hôn thê.
Hi cữ vê quy dự tư đề.
Nhân chi chu chát chỉ cử chỉ
Thân vi bát ngát ngạ nu chát.
Hu phu chu đạt mật ma nhạt.
Mộng huyền hữu thực nhân hoa nhân.
Thân phu thê thân nhất phân vân.
Điều nồng chắt cạn thê phu hân
Ngu vu chi chử giao hoan dung
Dịnh vị chi đồng nhân hồng hỉ.
Thi vị chi trung dạ khả dụng.
Bát dị chi phùng phu the sung
29/11/2017
Tôi Xin Đừng!
Xin đừng yêu, đừng yêu tôi
Hãy để tôi cô đơn thật buồn bã
Khi cô đơn, tràn cùng buồn bã
Tôi mới sống, sống thật là tôi
Khi hạnh phúc bủa vây lấy tôi
Tôi bị lạc thú cuốn trôi đi mất'
Xin thành công đừng đến với tôi!
Hãy để tôi đau khổ thất bại
Vì khi ấy tôi không tự mãn
Chưa thành công tôi còn cố gắng
Thành công rồi đời tôi còn ý nghĩ gì đâu
Xin cho tôi cố gắng và làm việc
Đừng để nhàn hạ bao bọc tôi
Kẻo tôi sã ngã vào tội lỗi
Thì thành công chẳng thể đến được với tôi
Xin mọi người đừng đối xử tốt với tôi
Vì tôi sợ tôi nhận nhiều lòng tốt
Tôi sẽ quá vui mà không đáp lại.
Hãy đối đãi với tôi như bao người
Để tôi đối tốt với bạn nhiều hơn!
Khi tôi được giúp tôi sẽ ỉ lại
Bỏ lỡ điều tốt cần làm tương lai
Xin tiền tài đừng vây lấy tôi
Vì tôi chưa đủ khôn ngoan quản lý chúng
Chưa đủ khiêm nhường để sử dụng
Hãy cho thời gian để chờ đợi
Hãy bắt tôi tập luyện thật nhiều hơn
Tôi sợ e khi có tiền
Tôi không làm gì nữa
Khi có tài tôi tự mãn tự cao
Đừng cho tôi giỏi tốt cho bạn
Hãy để tôi hữu hạn hơn ai kia!
Xin đừng cho tôi đi đây và đó
Đừng xem nơi kia cảnh hơn vẽ
Kẻo tôi ham mê du lịch tận hưởng.
Hãy để tôi ước mơ về nơi đó
Ở nơi này tôi tận hưởng quê hương
Giúp cho tôi biết yêu điều tầm thường
Thì tôi mới sống tận vui với tâm mình
Hãy ép tôi và chói buộc tôi lại
Xin nhốt tôi trong tù tối tăm
Để cho tôi biết yêu tự do, yêu tự do
Đừng để tôi tự do theo ý mình
Có khả năng làm gì mình muốn
Hãy kiểm soát tôi và xích tôi lại
Kẻo tôi xểnh lỡ băng hoại đời trai
Hãy để tôi nhớ ai đó đinh ninh
Cứ để tôi hi vọng thành công đến
Mặc kệ tôi mơ mộng đáp đền ơn mẹ
Lặng chờ của cải đến với tôi
Nằm nơi sơn thủy mộng hữu tình
Có một mĩ nhân cạnh mình nghe nhạc
Hãy để tất chúng chỉ là mơ ước
Tôi mới có thể thấy đời này mình đẹp hơn!
09/11/2017 - đọc lại ngày 22/10/2023 Tôi xin xóa giác linh với bài thơ trên!
Không Thành Bại
Tôi muốn khóc vì thành công chưa có.
Muốn xem nước mắt đắng cay hay bùi ngùi!
Dạ nhẹ đau hồn buồn sâu.
Sự nghiệp trắng xóa, hôn sự bằng không!
Nhìn đời ta điêu tàn qua loa
Bước đi sao vui trên gương mặt
Người đã có tiền mặt rạng rõ
Tôi đây u tối làm sao coi.
Người gọi kẻ si kẻ gọi vì dại
Trăm nhìn một hướng chỉ chữ tiền
Tôi không thế mà ham mê
Nhìn qua bên trái thấy bên phải
Thấy tiền đâu đó cũng có mặt
Buồn dạ sầu đau mặt cau có
Tiền là gì đâu mà ta buồn sầu!
Nếu xưa tiền làm quan án!
Ngày nay vẫn là kẻ cầm đầu.
Trước đây tiền là vật trao đổi
Ngày nay còn làm kẻ định giá.
Nhìn mình không có lòng sợ sệt
Nhìn người mê mệt mà lắng lo
Đời này sao không để ta sống tự do
Chẳng lẽ qua đi những tháng hay sao
Biết bao ước muốn làm điều mình thích
Đó chỉ gió bão mưa ướt nhèm hôm nay
Thời gian cứ trôi lệ sầu cay
Đến giờ phút này chưa được tự do tự tại!
11/09/2017
Người Ngang Ngược
Ta sống giữa đời ta cứ sống!
Ta còn rượu đâu uống mà sầu!
Tim ta rách nát không xé được!
Còn hãi mà chi người phụ mình!
Chẳng oán chẳng hờn chẳng lầm lỗi
Chẳng nói chẳng hiểu lìa xa thôi
Chấp nhận như vậy người ngang ngược!
Ta đi phía trước quay lại làm gì!
Một khi có gió sẽ có công!
Ta dẫu là bụi không đáng kể!
Khuyến khích kẻ dể người như ta!
Chúng ta nhỏ nhưng không hề ít!
Trời hè còn nắng kẻ chưa thấy!
Cứ đợi gió thu mùa khô sang!
Dẫu là cát bụi ừ cát bụi!
Kẻ thời thành được nhờ tam cơ!
Vẻ đẹp trí thoáng tiền du lịch!
Tằm Té
31/08/2017
Giao Hòa
Trời đất giao hòa đã giao hòa!
Ta đau thật đau lòng mã tấu
Thấy đời đen tối màu chưa thôi.
Ta đếm vết thương hiếp dâm hồn
Nghĩ mình đau đớn vạ thâm tình
Khóc than thân mình bậu vào đâu
Khiếp đảng đâm sâu ngã chiến binh
Mưu hiểm tình tứ ngọt ngào sợ
Mĩ nhân mất trinh khỏi dùng binh
Chẳng một mũi tên giết ngàn giặc
Đâm chết tim ta chẳng lương tay!
Xác khô này sống nghĩa lý gì!?
Người xưa nói nam nhi thành công
Ấy do đằng sau có bóng hồng.
Ta nói nếu chẳng một bóng hồng.
Nam nhi dầu sống cũng khó khăn
Tằm Té
31/08/2017
Màu Thời
Trời đất bao dung người bao dung
Thấy kẻ ung dung tưởng là khùng!
Trông kẻ đói ăn người chẳng đặng.
Thấy người cãi nhau đau hay mừng
Bước vài bước chân năm ngàn dặm
Đi lắm giang sơn rộng hay hẹp
Nghĩ mà chỉ còn vài ba khép
Chẳng ép lòng nhau hận đau đau
Người màu sắc đỏ tím vàng đen
Nghe mà hẹn bữa sẽ làm tình
Ấy thế mà khi tình chi đinh
Nhận thấy lòng đau mình đổi mình.
Khi về một phép một chấp nép
Ta gọi kẻ ta hóa gọi mình
Dốt dại đinh ninh mình thông thái
Để về nằm lại ta bằng ai
Tính toán chi li khi cuối cùng
Cũng giống kẻ hoang giật bàng hoàng
Ừ về cứ thế liệu chi li
Tình sống chết đi kệ nhà tình
Sinh chết sống đi kệ là sinh
Chỉ sinh để sống chỉ để sống
Xem kỹ thấy đời cũng vậy thôi!
30/08/2017
Bế Quan 10 & 7
Thương nhớ ngủ mơ, chín bạc đầu.
Nhật hạ sau thu, lệ dấu đâu.
Hiền mau quên nết, mặc dầu bỏ!
Lam chiều ráng đỏ, nhỏ mưa à?
Ánh nắng chưa phơi, tắt đã vội.
Phương trời về cũ, lẻ mình tôi.
Chi người còn thương, đường còn hạnh.
Lê lết chân đi như dật lùi.
Cá vẫn còn bơi, người còn sống.
Thảo hiếu phải sinh kẻ mới hồng.
23/8/2017
Hãy cho ta một vé, về một nơi!
Nơi xa trần thế, xa loài người!
Ta muốn xa lánh vì sợ hãi!
Bịt mắt đời ta, dẫn trong đêm tối!
Ta thấy rất sợ, mơ hay thật!
Làm sao có thể, kẻ qua đường!
Đứng lại là đi, đi là dừng lại!
Xô lấn đời ta, họa hay phước!
Có thể làm được mệnh từ thiên!
Ta muốn tránh xa, xa mãi mãi!
Lòng sợ nguôi ngoai, nguôi ngoai lòng!
Đi đến phần tư, ngự vo lòng!
Móm mém không ăn, không còn sống!
Trốn tránh không làm, phàm cho nhục!
Đời đã là cực ,đừng kêu than!
Nơi đâu cũng đất của nhà trời!
Khi về với Chúa sẽ bớt vơi!
Đời là xác thịt tội phải thôi!
Khóc rồi đi tiếp về vui mừng!
03/08/2017
Chu du năm thang người một mai!
Ta về với ai dựa tâm hồn!
Sinh ra để rồi hờn và oán!
Trách minh ngu si tự bất tài!
Ngày xưa trẻ nhỏ mẹ dung thứ!
Giờ về không đánh mà tự đau!
Nhìn thấy mẹ ngồi nheo nheo mắt!
Lòng xót chua cay tháng ngày nay
06/07/2017
Ai sinh ra không vào đời bề độn!
Hãy trách tôi là đần độn ngu si!
Hôm nay thấy thích vì lời nói ấy!
Bởi khi ấy tôi thấy mình ngu thật!
Chẳng cần nghĩ sống dại cho qua!
Vậy mà tốt bây giờ thấy đẹp!
Giá như mà cứ dại dại lại hay!
Vì người ngay sẽ thương kẻ dại!
Và kẻ xấu chẳng hãm hại ta!
Ấy mà cũng năm qua tháng lại qua!
Người khôn hơn ta ăn thịt ta!
Ta khôn hơn người ta ăn thịt lại!
Cứ sống như vậy có thấy ổn không!
Thôi hãy để ta mặc áo điên dại!
Dẫu đần độn ngu si nhưng mĩ vị!
Sống qua năm tháng trả lại ta!
Ta muốn quay về ngày dại ngu!!!
29/06/2017
Thương thay thân phận hồng nhan!
Người ai cũng có một chồng sao than!
Em xinh em đẹp em vẫn biết!
Nhận trước trần gian một con nơi chồng.
Ai sống cũng để một đời!
Dại gì không để một đời bên anh!
Vi yêu hay vì nghĩ Sở Khanh!
Vì lỗi lầm nhỏ vì đời hay mơ!
07/06/2017
Chẳng biết từ khi nào, đã bắt đầu.
Nhưng chỉ biết hôm nay, sẽ chia tay!
Sau! Không biết có còn được cùng nữa!
Ngày xưa chưa có, chẳng sao cả!
Ngày ngày nay mất đi lòng bồi hồi!
27/05/2017
Có một con sông chảy ngược dòng!
Tháng ngày đong ngược đàn cá mùa
Ngày vui nó quẫy rồi ra đi!
Ngày mai sông thấy mình buồn buồn!
Một đàn cá nhỏ bơi thong dòng!
Có một giá trị khi ngược dòng!
Cá biết bơi ngược vượt ải ra đại dương!
21/04/2017
Chúa ơi con mong đợi Ngài.
Sáng trưa chiều tối chẳng hề đợi ai.
Chúa ơi con mong đợi Ngài
Khi xưa đã vậy khi này nhiều hơn.
Chúa ơi xin Cha ban ơn.
Hai tay chắp lại đầu gối nài xin.
Chúa ơi xin Cha ban ơn.
Phấn hưng dân tộc Việt đơn sơ!
05/01/2017
Than trách, khóc và đau!
Này nỗi buồn mày từ đâu!
Kẻ tham lam đang đứng đầu giường!
Sao mày không đuổi mà dung dưỡng!
Đã từ bao giờ mày khốn nạn!
Đã từ khi nào mày xấu xa!
Mày dám trách ai, ăn vạ ai!
Chính mày gian ác, chính mày sai!
Hãy khóa trái cửa khóc thật to!
Hãy bật sáng đèn nhìn cho rõ!
Mày quá tham lam lên thất bại!
Mày quá lười nhát sống dông dài!
Giờ hãy quỳ xuống và ăn năn!
Này nỗi buồn kia nghe rõ đây!
Vì mày ích kỷ và bỏ lỡ!
Để thời gian trôi mà hững hờ!
Vì mày chia rẽ và dối gạt!
Khiến nghị lực đau ý tưởng tù đày!
Vì mày tham lam nên oách trách!
Ỉ lại so sánh, thiếu khiêm nhường!
Nay ta xử ngươi tội bất an!
Phạt ngươi bằng những cơn giận hoảng!
Tử hình ngươi để buồn đau không còn nữa!
Tằm Té
18/12/2017
0 Comments:
Post a Comment