
Bài Thơ Thiên Cổ Vi Nhân Mãn Biển xa trời mây nắng.Hoa vàng và cát trắng. Nhìn đời sóng yên lặng. Tưởng tượng trôi trong mây.Đợi chờ như hoa bay. Trong gió người nơi đây. Nhẹ nhẹ thơm biết mấy. Ái tình mộng tỏ bày.. Duyên đời gọi là hay. Ta gọi mình là say. Để cho mình hương thơm ấy. Đoá hồng xinh cùng ong đến uống say!!!Nhìn ra thiên hạ trời mây rộng. Thấy hoa mới nở mình đưa tay. Đê đợi...